LẠC GIỮA MÙA XUÂN
HUY THANH
Én vào cung cẩm thạch
Chao cánh giữa từng không
Cánh thiệp hồng trang sách
Nằm tiễn nhẹ gió đông
Đường phố nằm co rét
Cho gió xuống lạc lòai
Cho gió xuống lạc lòai
Người phu đường vẫn quét
Từng giọt nắng tàn phai
Em không cần trang sức
Xiêm áo dáng mây trời
Lang thang vào ký ức
Chén kỷ niệm đầy vơi
Anh giả vờ vô tội
Đi qua bãi phong trần
Đi qua bãi phong trần
Mấy muà xuân nhuốm bụi
Làm lấm áo tình nhân
Nụ cười em giữ hộ
Giùm anh suốt mấy mùa
Giờ em còn xuống phố ?
Góp nhặt cuộc tình xưa ?
Em má hồng như lựu
Ửng đỏ mấy mùa hè
Ta thương nhau từ đó
Mắc cở lấy gì che ?
Nhờ thời gian che hộ
Em trong khói sương mờ
Có tiếc thương tình cũ
Lòng cũng trót bơ vơ
Anh chết chìm trong rượu
Chếnh chóang dậy cơn sầu
Mùa xuân về trước ngõ
Chạnh lòng dậy nỗi đau
Em khép thời mắt biếc
Từ giã áo Trưng Vương
Mùa xuân nào tiễn bệt
Mưa qua mấy giảng đường.
Ta lạc giữa muà xuân
Treo hai đời trắc trở
Mùa xuân về nỗi nhớ
Hồ lệ cứ rưng rưng

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét