THƠ :
NGÔ NGHÊ 
TÌNH NHỎ
LÀM SAO QUÊN ?
HUY THANH
1-
Anh với em đi 
chung đường dài
Hai nhà cận vách 
mà trăng phai
Lối về chung ngõ 
mà không biết
Đi học về chẳng 
ai ngó ai
Anh với em chung 
học một trường
Đi về một lối ,
chẳng quen thân
Đôi lúc nhìn nhau 
thì mắc cở
Cúi mặt mà đi , 
- sợ lạc đường ?-
Mình mới bước vào 
tuổi biết yêu
Mới vừa mười sáu 
lớn bao nhiêu ? 
Làm thơ nên thấy 
gìa hơn tuổi
Như Kim Trọng xưa 
để ý Kiều
Tình nhỏ đêm nằm 
nhớ tới em
Viết thư, rồi xé , 
viết, lại xem
Văn hay chữ tốt 
đi đâu cả
Sáng ra đống thư 
nháp ngập thềm
Một lần đánh bạo 
lén trao thư
Anh run , tim đập, 
mắt như mờ
Lắc đầu quầy quậy, 
em không nhận
(Nhưng lén giấu thư
vào tập Thơ )
Đêm về nắn nót 
gởi thư đi
Thức đêm ,em gái 
cũng hoài nghi
Lén xem anh viềt
cho ai đó 
Mách mẹ anh .. yêu 
gái  Bắc Kỳ
2-
Hôm sau anh đợi 
thư hồi âm
Thư không buồn đáp 
không sủi tăm
Lối về em cũng 
không đi nữa
Thui thủi mình anh 
bước lặng thầm
Nhà em cũng dọn 
về phố riêng
Với cô hàng xóm 
chẳng nên duyên
Em đi bỏ lại 
giàn thiên lý
Bỏ lại tình anh 
nặng nỗi niềm .
Rồi một muà hè 
cuối tháng tư
Anh đi như lính 
thú đời xưa
Cổ lai chinh chiến 
hề ly khách 
Lặng lẽ mà đi 
chẳng tạ từ 
Tình nhỏ ban đầu 
đâu thể quên ?
Ngô nghê như tiếng 
dế đêm đêm
Âm vang như guốc 
khua đường vắng
Êm đềm như nhịp 
đập trái tim
Anh với em đi
chung một đường
Anh với em đi
chung một đường
lỡ lầm làm đứt 
sợi tơ vương
tình nhỏ bây giờ
vẫn còn thương
dẫu có xa xôi
vạn dặm đường
sợi tơ vương
tình nhỏ bây giờ
vẫn còn thương
dẫu có xa xôi
vạn dặm đường
HUY THANH

 
  
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét