THƠ :
BÀI THƠ TRÊN LÁ CỎ
BÀI THƠ TRÊN LÁ CỎ
HUY THANH
Tôi về thu nhặt bóng tôi
Một hồn hoang lạnh ,xác côi cút buồn
Tóc người nhuộm nắng tà dương
Áo bay theo gió ,thả hương cuối chiều
Tình chưa vầy cuộc tin yêu
Trên không đứt một cánh diều -xót xa
Tôi buồn hái một trăm hoa
Thả bông theo suối , thả ta theo người
Chim chiều gọi bạn mòn hơi
Như còn khê động một lời thu không
Người về lá cỏ rưng rưng
Nghe chăn chiếu động nát vùng cỏ hoa
Áo thì áo, vẩn mây sa
Luạ bay, thì vẫn lụa là năm xưa
Sao người làm đứt sợi tơ
Không chờ ta gởi chúc thơ cuối cùng
Để rồi đến bến lâm chung
Hỏi em còn có trùng phùng nước mây?
Bao giờ tay lại trong tay?
Bao giờ cạn chén, sum vầy tử sinh ?
Khi chìm trong biển điêu linh
Dù thương cách mấy, cuộc tình cũng trôi
Mưa chiều nhỏ giọt chơi vơi
Cây thì khóc lá ,,ta ngồi khóc em
Nửa mưa ,nửa nắng , liêng xiêng
Chân ngày xao động ,chân đêm dỏi tìm
Tàn rồi một cõi nhân duyên
Nằm trên lá cỏ ,tôi thiền chính tôi
Sao khuê cũng đứng ngâm ngùi
Ôm trăng đánh giấc gọl lời chiêm bao.
HUY THANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét