THƠ :
EM
HUY THANH
THƠ : EM
| blog | 
Em qua vùng giông bão
Đôi mắt diệu vợi buồn
Mưa khép đôi tà áo
Cuốn ngàn nỗi nhiễu nhương
Tình xưa như lụa bạch
Chưa dấu vết tình cờ
Anh làm hoen trang sách
Bỏ lại chút tình thơ
Chân quen vùng phố viễn
Nghe nỗi nhớ bàng hoàng
Khi mùa thu tiệm tiến
Trên xác lá thu vàng
Cao nguyên giờ trở gió
Lành lạnh thấu bờ vai
Em một hồn lá cỏ
Tê buốt từng ngón tay
Em mang hờn di trú
Vào ký ức hao gầy
Vết thương loài cầm thú
Dành cuộc đời rủi may
Thôi em đừng khóc nữa
Cho trí nhớ bàng hoàng
Thiên đàng không mở cửa
Đành lạc lối trần gian .
HUY THANH
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét