BÀI TẠ LỖI CHO NGƯỜI TÌNH Ở LẠI
HUY THANH
Em rộng lượng , xin em giùm thứ lỗi
Cuộc tình anh trôi nổi đã nhiều năm
Vẫn muốn quên sao vẫn nhớ âm thầm ?
Vẫn trăn trở những đêm dài huyển mộng
Ba mươi năm theo dòng đời nổi sóng
Anh như chìm với khát vọng thời gian
Tưỏng tình xưa cũng héo uá suy tàn
Ngờ đâu bỗng hôm nay khàn tiếng gọi
Kỷ niệm đầu hai nhà chung một lối
Dưới mái trường ,hai đứa nối chung đôi
Đường Duy Tân có cỏ biếc ,hoa tươi
Có tàn điệp chở che người cuối lớpHồ Con Rùa nghiêng hàng cây bóng rợp
Khuôn viên trường: em khoác áo tân khoaNắm tay anh mà nước mắt nhạt nhòa
Em khẻ nói : " Trường ơi thội tạm biệt "
Lén âm thấm theo lớp sóng ra khơi
Bỏ lại em trong giấc ngũ mồ côi
Khi thức dậy, đoá hồng tươi đã héo
Nơi đất khách anh thành tên bạc bẽo
Quên người tình, quên cả trái tim đau
(Cũng đôi khi trong nước mắt chực trào )
(Nghe đau nhói như tội đồ trước Chúa )Cuộc đời anh ,thiên đàng không mở cửa
Nên thiêu mình trong ánh lửa sa tăngNhưng hôm nay lòng đã biết ăn năn
Xin em hãy lấy từ tâm đón nhận
Ba mươi năm , một bài thơ hối hận
Tặng người tình ( không chung buớc đời nhau)Xin khoan dung cho cuộc thế cơ cầu
Cười lượng thứ bao dung thời nông nỗi
Và khi đó anh không còn sám hối
Chúng ta vào huyền thoại của đời nhau .
Dẩu tóc xanh giờ cũng đã thay mầu
Tha thứ để .. thấy đời nhau trẻ lại .
LS HUY THANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét